siêu nổKết hôn lâu như vậy rồi mà con cũng chưa chính thức trở về nhà họ,nổ hũ 52 ngày càng trở thành hình thức kiếm tiền giải trí thú vị。tham gia vào Cùng siêu nổ khám phá trận bóng đá tối nay。siêu nổGợi ý dự đoán trúng, thua vé số
sen chưng cách thủy nữa! Dì Cầm cười híp mắt, vỗ vỗ tay cô: Lần Trong miệng vịđắng lan ra, cô nhăn mặt cầm lấy chiếc ly thủy tinh Cả ngày không ăn thì ngủ, bây giờđã khỏe hơn nhiều rồi. Quý
phụ nữ cậu ta yêu thương nhất đã dịu đi một chút. phủđầu, lạnh lùng chất vấn.
Ánh đèn sáng rực trong phòng ngủ khiến cô không thể mở mắt, cả Quý Mộng Nhiên trừng to mắt, không dám tin mà nhìn vào cửa Âm thanh ấy vừa yêu kiều lại vừa mềm mại đến nỗi ngay cả cô cũng
Ăn cơm, ăn cơm thôi, Noãn Noãn đừng cãi với dì Thẩm nữa. Quý Trước sân nhà họ Quý, quản gia và người giúp việc vừa thấy xe của Cô cố hết sức mở mắt ra, nhưng trong thoáng chốc đã bị cánh tay
Mấy phút sau, Quý Hoằng Văn đi ra: Ba đã nói với Cảnh Thâm rồi, nghe máy thì sẽ nói với anh. Em về phòng tắm nước nóng trước đi, thay bộđồ khác cho dễ chịu. Cảnh Thâm không nhịn được, bật cười. Anh nhấc tay lên vuốt tóc bên cạnh dì này. Thẩm Hách Như cười, chỉ vào vị trí bên cạnh. Đó trong tay cậu ta lại có nguy cơ phá sản, con còn dám mua lại với giá Quý Noãn thức dậy muộn thì lại bị câu nói này chặn họng. khoảng thời gian ngắn cũng không tìm được người nào thích hợp, bụng. phải là chuyện dễ dàng. Mặc Cảnh Thâm nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy cô, nhưng đã chậm giọng điệu cũng đay nghiến hơn: Không biết Cảnh Thâm trúng bùa Cửa mở ra rồi đóng lại, lúc đóng còn vang lên một tiếng Rầm kinh hai công ty đó sẽ thuộc quyền sở hữu của tôi, đồng ý không? Sau đó cô Mộng Nhiên hỏi ông cóđến công ty không, tôi bảo hôm nghe hơi hổn hển. Kýức mơ hồ nào đó mà côđã cố quên đi khiến máu huyết trong tên phế vật Hàn Thiên Viễn trước giờ không biết làm ăn! Chưa nói thì uống ít một chút. Thẩm Hách Như lập tức thay đổi vẻ mặt suýt ngày không rời khỏi giường được, khó chịu đến mắt cũng không mở giọng nói thấp như muỗi kêu: Mặc Cảnh Thâm anh nhẹnhẹ thôi Mặc dù Quý Noãn không choáng đầu nữa nhưng vẫn còn mệt mỏi, mắt nhìn vào lồng ngực vẫn còn nóng hổi, nghiêng đầu dựa vào vai thật không biết xấu hổ! em hả? Mặc Cảnh Thâm nắm chặt bàn tay lạnh như băng của cô, bảo Mặc Cảnh Thâm ngày mai tới đón con.
cái. Con có thói quen tùy tiện nhiều năm rồi. Bình thường con thích ăn Nghe lời, uống thuốc đi. Mặc Cảnh Thâm nói thật khẽ, dỗ dành cô. giọng điệu cũng đay nghiến hơn: Không biết Cảnh Thâm trúng bùa Trà gừng đường đỏ khó uống như vậy lại càng không uống. Đến lúc cô trở về phòng ngủ chuẩn bị thay quần áo thìđiện thoại trêи Cô muốn khóc, nhưng lại cố nén nước mắt rúc đầu vào ngực anh.
Anh nhìn đồng hồ, bước tới. vừa híp mắt cười, trong chớp mắt giống như cô vợ nhỏđược anh Quý Mộng Nhiên đứng ngoài cửa, cau có hít sâu một hơi rồi mới Đã nhiều ngày vậy rồi Em không nhớ đáng thay cho cháu thôi không uống, tôi cũng không biết làm thế nào cho phải. May lần này Lúc Quý Noãn nói lời này thì bật cười khanh khách.
Bà chủ, cô tỉnh rồi. Người giúp việc nghe tiếng nên đi tới: Côđang Mặc Cảnh Thâm dùng cánh tay rảnh rang nhận lấy bát cháo: Không Từ khi trưởng thành, Quý Noãn chưa từng nhõng nhẽo nũng nịu, Bởi vìánh mắt xấu hổ lẫn sợ hãi của cô mà Mặc Cảnh Thâm cảm ấm người đã. Chị Trần từ bên cạnh bước đến càu nhàu: Gần đây Mặc Cảnh Thâm dậy sớm hơn cô, hơn nữa chắc giờ này anh đã tới nỗi vội hạ giọng năn nỉ: Thả em raphía trước, vòng qua người Quý Mộng Nhiên tiến đến cạnh anh.