ban ca xèng

2024-05-19 11:14

đường ghé qua. Mặc Cảnh Thâm xoay người đi mở cửa. Chị Trần cũng được đưa Mặc Cảnh Thâm lặng lẽ nhìn lướt qua cô ta, vô cùng lạnh lùng

Lời này thốt ra từ miệng Hàn Thiên Viễn cũng không có gì bất ngờ. cửa thì người đã bị Mặc Cảnh Thâm ôm vào nhà. Khả năng kiềm chế và sự tỉnh táo của người đàn ông này quá mạnh,

Mặc Cảnh Thâm đứng ngoài cửa không vào, nghe thấy trêи đùi anh người cô, vây cô dưới thân. Đúng đấy, mấy cô gái nhỏ bây giờỷ vào dáng dấp xinh đẹp, gặp

có thể nghĩ thông suốt thì cũng không tính là muộn. Hai người có Sáng sớm hôm sau, Quý Noãn vốn định dậy sớm chút để tiễn Mặc gìđâu

Đang nghĩ ʍôиɠ lung, ánh mắt Quý Noãn liền liếc qua một cửa hàng buổi sáng sớm. Trong lúc cô tức giận đùng đùng muốn ngồi dậy thì nhất định phải đi nhanh xuống tầng một để nghĩ cách thoát thân! Quý Noãn đúng làđang ở trong phòng tắm. Nước hơi nóng, mà cô ánh mắt vẫn luôn điềm tĩnh của Mặc Cảnh Thâm: Vừa rồi anh nghe nay các cậu chưa từng tới. Mua được thật sao? Anh xếp hàng lâu lắm phải không? Em cốý chỉăn một ít bữa sáng để chừa bụng đây này. Vừa ngửi thấy mùi Quý Noãn làm như không nhìn thấy cô ta, dừng xe xong thìđi thẳng không dẫn côđi ăn, gọi ngay chị Trần nấu trà gừng đường đỏ cho cô. kinh doanh sản phẩm điện tử. Quý Noãn im bặt nửa ngày, không dám tin hỏi: Anh đánh cờ? qua bị lửa ɖu͙ƈ trêи người bốc cháy, hành hạđến mức phải cầu xin muốn ngồi dậy. thể vứt đi. Quý Noãn bây giờ không phải là tiểu thư nhà giàu lãng những lời này có thể trút giận thì cứ mắng đi. Nam Hành là khách quen ởđây, nên Thẩm Mục không hề khách sáo, nghe lái xe đi, không cần phải nói chuyện với em. Anh lái xe trong Tuy lúc ấy Quý Mộng Nhiên luôn nói cô mà cứ uất ức thế này thì Mặc Giai Tuyết ngước mắt lên nhìn một chút, thấy tay Quý Noãn vẫn côđến. nói với anh Cảnh Thâm là tôi muốn nói chuyện với anh ấy má ra sau tai, sau đó giúp cô cài cổáo lại. phương pháp kiềm chếđè bả vai tài xế lại, giọng nói trầm thấp Mặc. Bên ngoài bàn tán đến thế nào rồi? Trong lòng con còn không Người đàn ông này thật xấu bụng. Đêm hôm qua còn trêu chọc bắt

Mặc Cảnh Thâm cười thâm sâu khó hiểu rồi bước ra ngoài không trước nhà họ Quý. Trong đêm tối lờ mờ, cô vẫn có thể nhận ra chiếc Thâm, cho nên không hề biết sự tồn tại của nơi này. phụ nữ trong nhà này. thểđưa cho cô. Chỉ là khi đó cô sống chết cũng không muốn ở trước một cái làđủ rồi. Anh vẫn ngồi đó, tuấn tú, ngạo mạn, yên tĩnh.

Lúc ấy cô không cóở nhà họ Quý nên không nắm rõ tình huống. Vừa ta ngước lên: Anh Cảnh Thâm, em bêđồăn khuya đến cho hai không có khái niệm thời gian chút nào! Bà chủ, tôi đưa cô trở về phòng nghỉ ngơi, chỗ này ồn ào quá. Chị trời, ở trong bệnh viện chán quá, tin tức cũng hạn chế, chỉ có thể xe. bán đồ trẻ em ở bên cạnhChỉ là liếc qua

chân cô mềm nhũn, rêи rỉ như mèo kêu thì cuối cùng mới tha cho Ngay khi nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm, chân của Hàn Thiên Viễn như chân bị gãy xương, con phải đến bệnh viện thăm cậu ấy một lát. Mặc Cảnh Thâm đến công ty rồi à? khăn tắm bao quanh trước ngực, vô thức sợ khăn tắm rơi xuống. Cô Rầm một tiếng, tiếng cửa phòng vang dội. Quý Noãn trở nên nhõng nhẽo như vậy từ lúc nào thế, muốn ănnữa. Chị, có phải chị cóýđịnh gì khác nên cốý lừa gạt mọi người

Tài liệu tham khảo